Teya Salat
YanXi.Mobie.In | fb.com/sapxep
Hi KháchĐăng nhập | Đăng kí
Nếu Ủng Hộ Wapsite Xin Hãy Like Fanpage Để Wapsite Ngày Càng Phát Triển

> >

Bài viết: Khi tình yêu đến – Phần 2


Cô nhớ nụ cười hiền lành của bác, sự chân thật chất phác của bác. Nhớ lúc bác cùng cô chơi cờ, lúc bác bảo vệ cô không bị bắt nạt. Càng nhớ lại càng đau, cô cố gắng bình tĩnh lại tự trấn an: “Bác không sao đâu, không sao đâu.” Nhưng cô lại phát hiện giọng mình lạc hẳn đi.


Cô định đi ra bắt taxi thì lại không cẩn thận vấp phải hòn đá, đang chuẩn bị nằm đo đất. Thì một bàn tay vươn ra giữ lấy eo cô kéo lại. Cô ngước khuôn mặt đầy nước mắt lên nhìn người ấy muốn cảm ơn.


Quay lại cô sững sờ những lời muốn nói lại không thốt ra được. Long người ấy là Long. Sao anh ta luôn xuất hiện vào những lúc cô thê thảm thế này.


“Đừng khóc, sẽ không sao đâu.” Anh giơ bàn tay lên vuốt đầu cô trấn an.


Nói thế nghĩa là anh ta đã… “Anh nghe thấy hết rồi.”


Thấy anh gật đầu cô chợt thấy ở anh một gương mặt khác. Đây… đây là lo lắng sao?
Cô nhận ra tư thế của hai người quá thân mật vội đẩy anh ra.


Long nhìn cô hơi ngạc nhiên rồi cũng buông tay. Anh sao thế này nhìn đôi tay trống không của mình lại cảm thấy mất mát. Cảm giác tiếp xúc da thịt khi nãy cho dù chỉ là thoáng qua, anh cũng thấy thật thích.


“Để tôi đưa cô đến bệnh viện.” Anh chỉ tay về phía chiếc xe ô tô nhà anh.


Nó màu bạc rất đẹp. Ngoài xe nhà cô ra thì cô chẳng biết các xe khác là xe gì?


“Tôi đón taxi được rồi.”


“Chỗ này không dễ đón taxi đâu. Cũng không an toàn.”


“Đi với anh tôi mới thấy không an toàn.” Cô bĩu môi nhìn anh.


Anh nhìn dáng vẻ đáng yêu của cô không kìm được cười phá lên. Anh tiến đến gần cô giơ tay lên nắm lấy cằm cô: “Cô sợ tôi bắt cóc cô sao?” Ngừng một lát anh nói tiếp: “Yên tâm đi, tôi không có hứng thú với cô đâu. Đừng nằm mơ.”


Thình thịch… Thình thịch. Gì đây trái tim cô sao lại loạn lên thế này. Ngừng lại đi xin mày đó nếu để anh ta nghe được chắc sẽ chọc cô chết mất.


Hít một hơi sâu để bình ổn cảm xúc đang làm loạn trong lòng. Cô nhảy vài bước tránh xa anh rồi quay mặt đi.


“Thế thì nhanh lên. Tôi không dư thời gian nói chuyện với anh đâu.”


Long mỉm cười đi theo cô. Trêu cô gái này thật là thích, anh đã nhận ra cảm giác của mình là gì rồi. Vậy cũng chẳng cần phải chối bỏ nữa. Cứ thuận theo tự nhiên đi.



Chiều tối tại bệnh viện Bạch Mai.


Giờ cũng không còn sớm mà ở đây không bớt người đi đi về về. Để mặc tài xế đi tìm chỗ để xe, cô cùng Long xuống trước đi tìm phòng bệnh. Còn anh chàng này vì sao cứ nằng nặc đi theo cô không chịu về nhà thì phải hỏi anh ta, cô không biết trong đầu anh ta nghĩ gì đâu.


Hai người đi bộ dọc theo khuôn viên bệnh viện, không còn gấp gáp như trước nữa vì bác Nam đã tỉnh lại rồi, bác chỉ bị gãy tay, trấn thương nhẹ ở vùng đầu và một số vết thương nhỏ khác ngoài ra không có gì nghiêm trọng.


Bước lên hành lang bệnh viện, mùi thuốc sát trùng nồng nặc bao lấy cô. Càng đi lên trên mùi càng nồng. Cảm giác quen thuộc lại đến, kí ức khắc sâu trong tim về một lần lấy tính mạng của cô để níu giữ hôn nhân của bố mẹ. Khi đó cô không hề cảm thấy đau, không sợ ở trong bệnh viện, cô đã vô cùng vui vẻ nhưng… giờ cô ở đây còn hạnh phúc ấy ở đâu.


Từ đó về sau mỗi lần tới bệnh viện là lại khơi dậy bao nỗi đau bị che giấu đi của quá khứ. Có lẽ chính vì lí do đó mà bố cô đã không báo cho cô biết ngay. Cô không thể  kìm chế nổi nước mắt cứ thế tuôn ra không ngừng.


Long nhìn cô gái bên cạnh đang bình thường tự nhiên bật khóc. Anh lúc đầu là ngạc nhiên nhưng rồi cũng nhận ra có điều gì không ổn. Không lẽ… Cô ấy có kí ức đau lòng nào ở bệnh viện sao?


Anh lặng lẽ tiến đến bên cô, dùng tay lau đi những giọt nước mắt còn vương trên mặt cô. Cô ngước lên nhìn anh, đôi mắt trong veo đi rửa qua nước mắt còn long lanh hơn, gương mặt ửng đỏ vì khóc. Khiến anh nhịn không nổi muốn ôm ngay vào lòng để dỗ dành. Không được, kìm chế cảm xúc lại anh quay mặt ra chỗ khác không nhìn cô. Anh không thể làm như vậy nếu doạ cô ấy sợ thì sau này sẽ khó khăn lắm.


Đợi một lát để bình tĩnh, anh quay lại nói: “Chúng ta đi th… ”


Người đâu, trước mặt anh hình bóng nhỏ nhắn ấy đâu rồi. Long trợn tròn mắt không tin nổi. Cô gái đó… cô gái đó… dám. Anh tức giận xoay người đi ra ngoài không thèm quan tâm đến cô ta nữa.

Trang: « 12345 »
+  +  +Xem:
Bình luận bài viết+
Bạn cần đăng nhập hoặc đăng kí để bình luận!




Cùng chuyên mục
Khi tình yêu đến – Phần 2
 › 01:57:55/2015-05-24
Khi tình yêu đến – Phần cuối
 › 01:56:55/2015-05-24
Khi tình yêu đến – Phần 3
 › 05:40:21/2015-05-22
Khi tình yêu đến
 › 05:38:31/2015-05-22
Thông tin
Link:      
BBcode:

Từ khoá:

Code Full By 12345.mobie.in
Textlink
Thống kê truy cập
Online : 1 | Visit: 60903 (+17)
Mobile Java Version © 2024
C-STAT               free auto backlink,  Auto Backlinks, autohits, autosurf